laouutu
Tổng số bài gửi : 10 Registration date : 21/06/2008
| Tiêu đề: CHUYỆN DÀNH CHO CÁC CHÁU HAY NGƯỜI LỚN ĐÂY?! Tue Jun 24, 2008 7:06 pm | |
| GÀ TRỐNG SO SÁNH YÊU VÀ ĐẸP N2T Ở trong rừng sâu có một chú gà trống rất đẹp: cái mào đỏ rực, áo ngoài sắc đỏ, hai chân màu vàng kim, nhưng nó rất kiêu ngạo, thường lấy dung mạo của mình làm vinh quang để đi khoe khoang. Một sáng nọ, chú gà trong ăn rất no, nó ưỡn ngực rong chơi khắp nơi, vô tình đi đến dưới một gốc cây lớn, nó nhìn thấy một con chim gõ kiến đang nằm sấp trên cây, thế là nhích đến trước nói: "Chim gõ kiến, chúng ta so sánh ai đẹp hơn nào !”Chim gõ kiến ngay cả đầu cũng không ngoái lại, nói: “Xin lỗi, gốc cây này toàn là sâu, tôi bận chữa lành cho nó đã.” Con gà trống trợn mắt nhìn và xoay lưng bỏ đi. Nó cứ đi và đi, đi đến một vườn hoa rất đẹp, trong vườn hoa rất nhiều, chú gà trống nhịn không được nên ngửi ngửi dóa hoa này, ngửi ngửi đóa hoa kia. Khi nó muốn bỏ đi thì đột nhiên nhìn thấy một con ong mật, bèn nhanh chân chạy đến bên cạnh con ong mật, nói: “Con ong mật màu vàng kim ạ, mày nói nghe coi, tao và mày ai đẹp hơn !” con ong mật lạnh lùng trả lời: “Xin lỗi, tôi rất bận, tôi đang hái hoa mật.” Chú gà trống “hừm” một tiếng và bỏ đi, không lâu sau đó, nó đi đến bên ruộng lúa, nhìn thấy một con nhái bèn nói: “Con nhái ruộng bốn mắt, chúng ta so sánh coi ai đẹp nè !” con nhái trả lời: “Anh không thấy tôi đang bận bắt sâu cho lúa sao, mau đi chỗ khác !” Chú gà trống thấy không ai muốn so đẹp với mình, nên chỉ biết trở về nhà. Trên đường đi, nó gặp bác trâu, bác trâu nhìn thấy chú gà trống ra dáng ủ rũ bèn hỏi: “Này con, con làm sao thế ?” Chú gà trống nói: “Bác trâu ạ, con muốn cùng với chim gõ kiến, ong mật và con nhái so sánh coi ai đẹp hơn, nhưng chúng nó đều chẳng nhòm ngó gì đến con cả.” Bác trâu dùng lời thành ý khẩn cách sâu xa, nói: “Này con, cảnh vật có dáng đẹp bên ngoài thì không đủ đâu, nếu không thể vì người khác mà làm một vài chút việc có ích, thì đó không phải là vẻ đẹp chân chính.” Sau đó, chú gà trống hiểu rõ, nó xấu hổ cúi đầu, từ đó về sau nó không còn cùng với người khác so sánh dáng bên ngoài nữa, nhưng mỗi ngày trời vừa sáng liền thức dậy gáy “cô cố cồ” kêu mọi người thức dậy. | |
|